Nhưng trong suốt mấy năm gần đây, do các đợt thanh tra của cơ quan lao động và kiểm toán của sở thuế IRS nhắm vào các tiệm nail của người Việt tại hồ hết các tiểu bang, rất nhiều chủ tiệm đã bị bắt vạ nặng nề vì lâu nay vận dụng lối ăn chia và cấp mẫu 1099-MISC cho thợ tự đóng thuế. Lý do là bởi theo kết luận của cơ quan lao động và thuế vụ, người thợ làm trong các tiệm đó phải được xem là "employee” của chủ tiệm chứ không phải là "independent contractor.” Và chủ tiệm sở dĩ bị phạt vì đã trả công cho "employee” mà không khấu trừ thuế theo luật định, cũng như đã không đóng các khoản thuế hệ trọng đến việc thuê mướn "employee.” Những vụ phạt vạ này đã khiến giới chủ tiệm nail người Việt khắp Hoa Kỳ rất hoang mang, vì hồ hết lâu nay vẫn cấp mẫu 1099-MISC để thợ tự đóng thuế như một "independent contractor.” Từ đó đến nay, nhiều người đã đặt ra câu hỏi rằng lề luật hiện hành có còn cho phép người dạy nghề nail làm việc như một "independent contractor” hay không, và phải làm sao để tránh bị phạt vạ?
Lề luật thuế vụ và lao động
Đối với các lề luật lao động, chủ tiệm phải trả lương cho "employee” không dưới mức tối thiểu (minimum wage) quy định bởi chính phủ liên bang, hoặc mức tối thiểu quy định bởi tiểu bang, nếu mức lương này cao hơn mức của liên bang. Ngoài ra, chủ tiệm cũng sẽ phải trả thêm lương lậu khi người "employee” làm giờ phụ trội (overtime). Chủ trung tâm đào tạo nail cũng có thể trả một phần hay sờ soạng lương cho người thợ theo lối huê hồng (commissions). Tuy nhiên, nếu đến kỳ hạn trả lương mà tổng số tiền huê hồng của người thợ ít hơn mức lương giờ tối thiểu tính theo số giờ mà người thợ đã làm việc, chủ tiệm vẫn phải trả thêm phần sai biệt cho bằng với mức lương giờ tối thiểu đang được ứng dụng trong tiểu bang, kể cả giờ overtime. ngoại giả, luật lệ lao động cũng quy định cho người "employee” được hưởng một số lợi quyền khác trong lúc làm việc như phải có giờ nghỉ giải lao, giờ ăn trưa, v.v… ngoại giả, luật cần lao tại hồ hết các tiểu bang còn buộc chủ tiệm phải mua bảo hiểm lao động (Workers Compensation Insurance) cho người "employee.” Mục đích của bảo hiểm lao động là để trả các hoài y tế và trợ cấp cho người "employee” khi rủi ro bị thương tật hay tàn phế trong lúc làm việc.
Làm sao để tránh bị bắt vạ?
Do sự khác biệt trong việc ứng dụng các quy luật về thuế vụ và lao động cho người làm nail như vừa tóm lược trên đây, hầu hết các chủ tiệm và thợ nail người Việt lâu nay đều chuộng cách thức ăn chia và xem người thợ là "independent contractor” để đôi bên cùng có lợi. Bởi chỉ có cách này thì chủ mới có thể chia tiền mặt theo đòi hỏi của thợ mà không bị rắc rối trong vấn đề lương tối thiểu theo luật cần lao, và khi thợ là "independent contractor” thì chủ không mất tiền trả thuế FICA và FUTA. Tuy nhiên, nếu người thợ nail được phân loại "independent contractor,” chủ tiệm phải có đủ dữ kiện để chứng minh người thợ đó thật sự là "independent contractor” đúng với tiêu chuẩn của lệ luật hiện hành khi bị IRS kiểm toán hay bị thanh tra bởi cơ quan lao động, bằng không thì người thợ sẽ được kể như là "employee” và chủ sẽ bị phạt nặng. hiện, sở thuế IRS có đề ra 11 nguyên tố để xác định ai là "independent contractor,” và cơ quan cần lao tại các tiểu bang cũng thường dựa vào các tiêu chuẩn đó để thực thi những quy luật về cần lao.

Gần đây vì muốn tránh bị ngả vạ, một số chủ tiệm bấy lâu vẫn ăn chia và cấp mẫu 1099-MISC cho thợ tự khai thuế, đã bắt đầu làm sổ lương để khấu trừ thuế và cấp W-2 cho thợ như là "employee” của tiệm. Trong khi đó thì các chủ tiệm muốn tiếp chuyện ăn chia và cấp 1009-MISC cho thợ tự khai thuế, đã làm giấy giao kèo cho thợ thuê chổ làm vì nghĩ rằng nhờ vậy mà người thợ sẽ được kể là "independent contractor.”
Tóm lại, sở dĩ sở thuế IRS từ nhiều năm qua đã mở nhiều đợt kiểm toán nhắm vào các tiệm nail vì biết hồ hết thợ nail làm trong các tiệm của người Việt bấy lâu vẫn được chủ tiệm xếp loại "independent contractor” không đúng tiêu chuẩn luật định. Sự kiện này tạo nhiều khó khăn cho sở thuế IRS trong việc thâu các khoản thuế mà người trong nghề làm nail phải chịu theo đúng luật thuế vụ, đặc biệt là vì thợ nail thường muốn lãnh tiền mặt. Thêm vào đó, sự phân loại này còn là chủ chốt của những buộc ràng về các quy luật lao động mà cơ quan cần lao của tiểu bang có nhiệm vụ thi hành nên vẫn luôn luôn rà. nên chi, nguời thợ dầu được phân định là "employee” hay "independent contractor,” cả chủ tiệm lẫn người thợ đều cần phải thực hiện đúng các quy luật áp dụng cho trường hợp liên tưởng thì mới có thể tránh bị ngả vạ bởi sở thuế IRS và cơ quan cần lao của tiểu bang. Riêng với quý vị chủ tiệm nail vẫn ăn chia và cấp 1099-MISC cho thợ tự khai thuế như một "independent contractor,” cần phải lưu ý rằng mặc dầu pháp luật vẫn cho phép người thợ nail làm việc như một "independent contractor,” nhưng việc xác định người thợ là "independent contractor” trong bối cảnh sinh hoạt thực tế hàng ngày giữa chủ tiệm và người thợ nail sẽ tùy thuộc vào nhiều nhân tố khác nhau và dựa trên tiêu chuẩn của luật lệ hiện hành, chứ không phải chỉ đơn giản bằng một tờ hiệp đồng cho thuê chổ làm như rất nhiều chủ tiệm nail vẫn lầm tưởng.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét